Với số đông những người mới khởi sự tu học, việc ngồi thiền thường được hình dung như một trạng thái an tĩnh hiếm có, hay là một cảm giác hạnh phúc, lạc thọ cần phải chiếm hữu. Thế nhưng, khi nghiên cứu về Ngài Mahāsi cho người mới, người hành thiền sẽ nhận thấy một lăng kính hoàn toàn khác: việc tu tập không hướng đến việc biến đổi ta thành một hình mẫu khác biệt, mà là để nhận diện chính mình một cách chân thực ngay trong hiện tại.
Từ các phần chia sẻ trong Ngài Mahasi bài giảng, Bậc Đạo sư luôn nhắc nhở về một đạo lý giản đơn nhưng đầy ý nghĩa: cần ghi nhận rõ ràng các hiện tượng đang diễn ra trên thân tâm, đúng với bản chất thực tại của chúng. Người tập không nên dùng sự tưởng tượng, suy diễn logic, cũng không cần nỗ lực tạo dựng bất kỳ trạng thái lạ lẫm nào. Điều kiện tiên quyết chỉ là cái “biết” — cái biết liên tục, xác thực và vượt ngoài sự đánh giá.
Đối với người khởi sự, hệ thống của Ngài Mahāsi rất tương xứng nhờ cấu trúc logic, minh bạch và tính thực tiễn cao. Thiền sinh được dắt dẫn bắt đầu từ một đối tượng vô cùng gần gũi: cảm giác phồng lên và xẹp xuống của bụng khi hít thở. Lúc bụng phồng thì hay biết là “phồng”, lúc bụng xẹp thì hay biết là “xẹp”. Mọi việc chỉ cần đơn giản như vậy. Khi tâm ý rời khỏi đề mục, hãy thầm ghi chú "suy nghĩ"; khi tai nghe tiếng động, hãy ghi nhận là “nghe”. Đừng nên phiền muộn hay cáu kỉnh với chính mình, rồi khéo léo quay trở về với đề mục căn bản.
Qua những Ngài website Mahasi bài giảng, Ngài luôn chỉ dạy: chính cái thấy biết tỉnh thức này, nếu được vận hành một cách bài bản và liên tục, sẽ từ từ phơi bày thực tướng anicca, dukkha và anattā nơi các pháp. Người mới học không cần ép mình phải thấu triệt học thuật ngay từ những ngày đầu. Miễn là thực hành chuẩn xác, tuệ giác sẽ tự động nảy nở theo năm tháng.
Điều đặc biệt quan trọng trong Ngài Mahāsi cho người mới chính là thái độ lúc tập luyện. Bậc Thầy không khuyên hành giả phải gồng mình quá mức, cũng không muốn họ rơi vào sự giải đãi. Quan trọng là duy trì sự nỗ lực điều độ, chánh niệm hài hòa và lòng kiên tâm sắt đá. Thiền định không phải là một cuộc cạnh tranh về tốc độ, mà chính là nẻo quay về để nhìn sâu vào từng nhịp đập của thân và tâm.
Chẳng những trong khi tọa thiền, Ngài Mahāsi còn khuyên hành giả ứng dụng chánh niệm vào bốn oai nghi: đi, đứng, nằm và ngồi. Khi đang đi, nhận diện việc đi; khi đang đứng, nhận diện việc đứng. Nhờ thế, việc tu tập không bị gò bó trong các thời khóa cố định, mà thẩm thấu và trở thành bản chất của đời sống mỗi ngày.
Dành cho những người bắt đầu, hệ thống Ngài Mahāsi cho người mới chính là lối thực hành chân thực và an toàn nhất. Không dựa trên niềm tin không kiểm chứng, cũng không tìm kiếm những kinh nghiệm kỳ ảo. Chỉ cần tâm thế chân thành khi quan sát và đức tính kiên nhẫn khi thực hành, và tâm khiêm cung để học hỏi từ mọi diễn biến trên thân tâm. Chính từ đó, tuệ giác sẽ dần hình thành và phát triển một cách tự nhiên.